Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

NGHE LÊ VĂN ĐIỂM VÀ ĐÕ GA HÁT

Ngày bạn Đỗ Ga ra Quảng Trị vào đầu tháng 9/2013, để mời các bạn ở đây vô Huế dự đám cưới con gái út của anh, đã ở lại nhà bạn Lê Văn Điểm một đêm. Tất nhiên không thể thiếu chuyện gặp gỡ bạn hữu thân thương ở QT. Video dưới đây ghi lại cảnh các bạn quây quần tại nhà Điểm lai rai vài lon Huda nói chuyện; có mặt Nguyễn Thành Cẩn, Trần Văn Kiệu, Đỗ Ga và chủ nhà cùng một người không rõ là ai ở góc trái màn hình, có lẽ bà con chi đó của Điểm. Người quay video chắc là Tiến, con trai Điểm, mà cách đây khoảng 10 năm chúng ta đã ra dự đám cưới của cháu tại nhà Điểm. Trong lúc lai rai, bạn Điểm vừa đệm ghi ta vừa hát cho các bạn nghe chơi.

Xem cảnh này mà tôi cảm thấy tiếc và... buồn cho lần ra QT gần đây, cũng ở lại nhà Điểm, cũng có cuộc lai rai với Cẩn, Kiệu nhưng không có màn văn nghệ văn gừng như vầy để lưu lại một kỷ niệm. 
Bạn Đỗ Ga hên hơn tui đó nghe.


BẠN CŨ ĐÀ NẴNG- HUẾ- QUẢNG TRỊ GẶP MẶT Ở HUẾ (11/9/2013)

Mời các bạn xem một video ngắn về lần gặp nhau giữa những người đồng nghiệp cũ ở Đà Nẵng - Huế - Quảng Trị nhân khi đến Huế dđám cưới con gái của bạn Đỗ Ga xong. 

Tay ngang quay và tải lên, có sao thì dùng vậy chứ không biết chỉnh sữa nên chất lượng hình ảnh, âm thanh không mượt mà như dân nhà ngh.

                      

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

ĐÁM CƯỚI CON GÁI BẠN ĐỖ GA


Mời xem một số hình ảnh tại đám cưới con gái của bạn Đỗ Ga, tổ chức tại Huế ngày 11 tháng 9/2013 nhằm ngày mùng 7 tháng Tám năm Quý Tỵ.
Thực ra đây chỉ là buổi lễ "nhóm họ" bên nhà gái theo tục lệ cổ truyền, được tổ chức trước ngày cưới chính thức một ngày. Địa điểm là một tiệm cafe có sân vườn khá đẹp ngay phía trước nhà bạn Đỗ Ga, ở thôn Minh Thanh xã Hương Vinh thuộc thị xã Hương Trà tỉnh Thừa Thiên - Huế. Dự đám cưới này có các bạn: Huỳnh Bốn từ Hội An, vợ chồng anh Mai Rạng, anh Đinh Ngọc Hữu, Đặng Thưởng, Ngô Văn Thắng và vợ chồng Trần Ngộ từ Đà Nẵng cùng ra trên chiếc taxi (vào giờ chót mới quyết định đi taxi, khi tất cả đã tập trung tại nhà bạn Thưởng; trước đó đã bàn sẽ đi xe đò ra Huế) của hãng Vina Sun do con trai của bạn Thắng lái. Quyết định vào giờ chót nhưng cũng hay vì bao gồm hai chuyến ra vô và chạy quanh nhiều nơi trong thành phố Huế chỉ hết 1.600.000 đồng, mỗi người chỉ vài trăm ngàn là đi thoải mái rồi. Ở Huế có bạn Lê Thanh Hy từ Đà Nẵng ra trước đó mấy ngày vì có việc gia đình ở nhà ông thân sinh của Hy, và các bạn: anh Phan Văn Thùy Châu, anh Hồ Ngọc Đoàn, Phan Đình Viên, Trịnh Công Chính, Hoàng Nghiệp và Lê Văn Tranh; Quảng Trị có ba bạn: Lê Văn Điểm, Trần Văn Kiệu và Nguyễn Thành Cẩn.

Đây cũng là dịp tốt cho những đồng nghiệp cũ của ba nơi gặp gỡ hàn huyên, thăm hỏi nhau sau nhiều ngày, thậm chí nhiều năm chưa gặp lại.

 Chuẩn vị vô dự tiệc

Thắng, Thưởng, Kiệu, Nghiệp

Thắng, Cẩn, Thưởng, Viên, Điểm


Anh Châu (áo vest, bên trái) vợ Ngộ, vợ anh Châu, Viên

Anh Rạng và anh Châu

Anh Châu, Điểm (đang chụp ảnh), Sơn, lái taxi, con của Thắng, Hy, Nghiệp, Chính, Thắng, anh Hữu, Kiệu

 Cẩn, Thưởng, Viên, Hy

 Vợ chồng anh Châu


Chụp ảnh chung lưu niệm trước khi vào tiệc

  Vợ chồng anh Rạng

Sau gần mười năm mới gặp lại Lê Văn Tranh

 Điểm, Tranh, Nghiệp, Chính, Bốn, Thắng


 Kiệu, Cẩn, Thưởng, Viên, Hy. Đứng sau: Tranh, Điểm

 Tranh, anh Đoàn, anh Rạng, anh Châu. Ngộ đứng phía sau

 Vợ Ngộ, vợ anh Rạng, Sơn, con của Thắng, Điểm, Nghiệp, Chính, Bốn, Thắng, anh Hữu

 Ngộ và Tranh đang hỏi thăm về nhau vì lâu quá không gặp

Anh Hữu thay mặt toàn thể anh em về dự đám cưới trao qua mừng và chúc phúc cho đôi trẻ

 Vợ chồng anh Rạng, vợ chồng Ngộ, vợ chồng anh Châu


__________________________________________________________

Mời xem video ở dưới
                                         
Video: Những khuôn mặt bạn hữu tại đám cưới

______________________________________________________________________________

GIỌNG QUẢNG NAM

Giọng Quảng Nam

Về một giọng nói ở "nơi không có xe Lam"

Nguyễn Nhật Ánh 

1. Xưa nay Quảng Nam có lẽ là địa phương mà giọng nói bị đem ra trêu ghẹo nhiều nhất nước. Nói cho công bằng, so với một số vùng miền Bắc và miền Nam, người Quảng phát âm rất chuẩn xác các phụ âm đầu. Giọng Quảng phân biệt một cách rõ ràng giữa âm TR và CH, S và X, D và V, R và G... Nhưng âm giữa và âm cuối, người Quảng thường phát âm chệch. “En không en tét đèn đi ngủ” (Ăn không ăn tắt đèn đi ngủ) có lẽ là câu nói phổ biến nhất nhằm giễu cợt cách phát âm của người Quảng. Người ta còn bảo ở Quảng Nam không có xe lam, xe đạp. Hỏi tại sao, đáp: Tại Quảng Nam chỉ có xe “lôm”, xe “độp”. Liên quan đến chiếc xe đạp, còn có câu chuyện hài: Một người Quảng Nam vào một cửa hàng bán phụ tùng xe đạp ở Sài Gòn, cố uốn giọng để phát âm cho chuẩn, oái ăm sao rốt cuộc lại thành: “Bán cho tôi một cái láp xe độp”. Người bán sau một hồi gặng hỏi, khi hiểu ra thì bực mình: “Lốp xe đạp” thì nói đại là “lốp xe đạp” ngay từ đầu, còn bày đặt... nói lái là “láp xe độp”. Nào có cố tình lái liếc gì đâu, thật oan còn hơn oan Thị Kính! Những câu chuyện như thế, ngẫm ra còn rất nhiều.

http://1.bp.blogspot.com/-rZQR5wY8Za4/UYVIdK_cy4I/AAAAAAAAWdc/UFpxGep6jKA/s1600/images+%2849%29.jpg
Xe Lam Sài Gòn cũ

2. Nhà thơ Tường Linh sáng tác nguyên một bài thơ theo giọng Quảng, trong đó mọi âm “ô” ở cuối câu đều biến thành âm “ơ”: 
 Rủ nhau vô núi hái chơm chơm
Nhớ bạn hồi còn học chữ Nơm
Sáng sáng lơn tơn đi nhử cuốc
Chiều chiều xớ rớ đứng câu tơm
Mùa đông tơi lá che mưa bấc
Tiết hạ hiên tranh lộng gió nờm
Nghe chuyện xóm xưa thời khói lửa
Sảng hồn, sấm nổ tưởng đâu bơm!
 
Nhà thơ trào phúng Tú Rua cũng có một bài tương tự, nhưng trong bài thất ngôn bát cú này “a” biến thành “ô”: 

 Rứa mới kêu là chất Quảng Nôm
Ăn hòn nói cục chẳng thôm lôm
Có chàng công tử quê Đà Nẽng
Cưới ả Thúy Kiều xứ Phú Côm
Cha vợ đến thăm chào trọ trẹ
Mẹ chồng không hiểu nói cồm rồm
Thêm ông hàng xóm người Hà Nội
Chả hiểu mô tê cũng tọa đồm. 


Cả hai bài đều hay.


3. Trong tác phẩm "Quán Gò đi lên" của tôi, nhân vật chính là một cô gái xứ Quảng: con Cúc “nước mắm Nam Ô”. Con Cúc phục vụ trong quán Đo Đo “chuyên bán các món ăn xứ Quảng”, nói giọng Quảng đặc sệt. Lúc con Cúc mới vô làm ở quán, xảy ra câu chuyện sau đây:


“Khách đòi mua bánh bèo đem về, con Cúc kêu con Lệ:
- Chị kiếm cho em cái bô!


Chữ “cái bao” qua cái giọng nguyên chất của con Cúc biến thành “cái bô” khiến con Lệ thừ ra mất một lúc. Rốt cuộc, tuy không hiểu con Cúc kiếm cái bô làm chi, con Lệ vẫn vào toa lét cầm cái bô đem ra:
- Nè, cái bô.
Con Cúc ré lên:
- Trời, lấy cái ni đựng bánh bèo cho khách reng được?”


Như vậy, giọng Quảng Nam không chỉ xuất hiện trong những câu chuyện tiếu lâm dân dã, mà còn đi vào cả văn thơ. Ở đây, không thể không để ý đến một điểm đặc biệt: nhà thơ Tường Linh, nhà thơ Tú Rua và tôi đều là... người Quảng Nam. Và tôi e rằng những mẩu chuyện cười về giọng Quảng đa phần đều do người Quảng Nam sáng tác.


4. Người Quảng Nam sao lại đem cái giọng của quê mình ra giễu cợt? Hỏi vậy là chưa hiểu đúng cốt cách người Quảng. Chỉ những cộng đồng tự tin cao độ và có óc hài hước mới không ngại “tự trào” về mình. Ở đây có điều gì đó tương tự thái độ của người dân xứ Gabrovo (Bulgaria): họ sáng tác những câu chuyện cười về tính keo kiệt của mình, thậm chí còn thành lập cả một nhà bảo tàng nghệ thuật trào phúng Gabrovo để lưu giữ và tìm cách quảng bá những giai thoại cười ra nước mắt đó ra thế giới.Nếu để ý, bạn sẽ thấy trong những bàn trà, cuộc rượu, chính dân Quảng Nam là những người kể một cách sảng khoái nhất những mẩu chuyện cười về giọng Quảng chứ không ai khác. Những người dân của xứ “xe lôm”, “xe độp” đó cũng là những độc giả đón nhận những vần thơ “tự trào” của Tường Linh, Tú Rua một cách vô cùng nồng nhiệt.


5. “Tự trào” là xét về phương diện thái độ. Nhưng nếu chỉ thuần đề cao khía cạnh tinh thần, những mẩu chuyện khôi hài, những vần thơ cuốn truyện nói về giọng Quảng đã không được dân Quảng tâm đắc đến vậy. Bên cạnh sự thích thú, còn có sự thân thương. Nhất là những người Quảng tha hương, đã bao nhiều năm không được sống trong khung cảnh quê nhà, bây giờ bỗng đọc thấy, bỗng nghe nói chữ “con tơm” thay vì “con tôm”, “cái bô” thay vì “cái bao”, “thôm lôm” thay vì “tham lam” tự nhiên thấy bao nhiêu kỷ niệm ấu thơ ùa về. Cái giọng nói mộc mạc, quê kiểng đó là giọng nói của ông bà, cha mẹ, thầy cô, bạn bè, hàng xóm láng giềng mà mình đã quen tai từ nhỏ, ngay từ lúc còn nằm u ơ trong chiếc nôi ru. Chất giọng đó đã ngấm qua bao mưa nắng, trải qua bao bão giông của thiên nhiên và cuộc đời mà hình thành và trụ lại cho đến hôm nay. Nó gợi lên những vùng đất, những mặt người, những ký ức mà người Quảng xa xứ nào cũng chất chứa trong lòng như một hành trang vô hình. Nó là một giá trị phi vật thể, không phải để tổ chức UNESCO công nhận mà để những người Quảng tự hào như một tấm “căn cước tinh thần” mà mình mang theo suốt cả đời người. Có thể nói, giọng Quảng là một phần của văn hóa Quảng.


6. Giọng Quảng như vậy đã đi vào văn vào thơ, vào những giai thoại dân gian. Bây giờ với Ánh Tuyết, một ca sĩ Quảng Nam, nó đi vào nhạc. Âu cũng là một lẽ tự nhiên.Khi nhà thơ Lý Đợi (cũng người Quảng Nam) gửi cho tôi qua email bài Mưa chiều kỷ niệm được hát bằng giọng Quảng, tôi nghe, thoạt đầu thì bật cười, nhưng càng nghe càng xúc động, cuối cùng là rưng rưng nước mắt. Lúc đó tôi chưa biết người hát là Ánh Tuyết. Tôi nghe đi nghe lại nhiều lần, mường tượng đó là giọng của người chị họ yêu dấu năm xưa, của cô bạn gái ngây thơ thời trung học. Càng nghe càng thấy nhớ và bồi hồi nhận ra cái chân chất trong giọng hát, trong tâm tình người Quảng chân quê.


Ánh Tuyết chưa ra album, những bài hát demo kia đã phát tán trên mạng nhanh như gió. Và tôi đọc thấy biết bao lời chia sẻ đượm thương yêu, trìu mến của người Quảng đang lưu lạc ở khắp nơi trên thế giới. Họ cảm ơn Ánh Tuyết, cảm ơn những ca khúc hát bằng giọng Quảng đã giúp những người Quảng tha hương được một lần thổn thức hoài vọng quê nhà.


Hiển nhiên, giọng Quảng không phải là giọng để chinh phục và phổ biến những ca khúc một cách chính thức, đại trà. Bên cạnh giọng Quảng, những ca khúc trong album Duyên kiếp còn được Ánh Tuyết trình bày bằng giọng Bắc - dành cho những thính giả chưa có “bằng B tiếng Quảng”.


Rõ ràng, Ánh Tuyết thực hiện album này như là một cuộc chơi của người con xứ Quảng. Như các nhà thơ Tường Linh, Tú Rua đã từng chơi những cuộc chơi của mình. Những cuộc chơi nghiêm túc. Và giàu ý nghĩa, ít ra là với người Quảng Nam! 

Nguyễn Nhật Ánh

Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

BUỔI NHẬU NGÀY 31 THÁNG 8. 2013


Một cuộc nhậu chỉ có vài ba bạn tham dự tại nhà bạn Đặng Thưởng ngày 31 tháng 8 vừa qua, liên quan đến một dịp kỷ niệm của tôi. Số là bạn Ngô Văn Thắng có ý định sẽ tổ chức một bữa nhậu gọi là mừng sinh nhật tôi năm nay, vì trúng vào ngày thứ Bảy, cũng khá rảnh rỗi với một vài bạn. Thật ra sinh nhật chỉ là cái cớ thôi, vì khá lâu rồi chưa có dịp ngồi lại tán dóc với nhau, dù chỉ  với vài ba bạn ở gần và vẫn hay gặp... Khi nói ý định này với tôi và Thưởng, Thắng muốn "long trọng hóa vấn đề" như sẽ có hoa có bánh cho ra vẻ sinh nhật thiệt (!!!); cả tôi và Thưởng đều chọn cách đơn giản hơn để tránh rườm rà không cần thiết, chỉ cần mấy chai bia Larue, vài món nhắm đơn giản, dễ làm mà chất lượng bảo đảm an toàn và ngon miệng là được rồi, vì gặp nhau nói chuyện chơi thôi chứ sinh nhựt sinh nhiếc chi nữa ở độ tuổi này, vả lại đang lúc kinh tế khó khăn chung mà bày vẻ nhiều cũng mệt cho người dự lắm, đồng thời cũng không nên gây phiền toái cho gia chủ nơi tổ chức. Khi đã OK với "phương án" này, chúng tôi cũng nhất trí với nhau là chỉ giới hạn vài ba bạn hay gặp nhau gần đây cho nó tiện, đừng báo cho các anh, các bạn khác sợ phiền hà những anh em này. "Duyệt" danh sách chỉ có bốn người thường hay gặp nhau là: Thưởng, Thắng, Hy và tôi;  Thắng nhận đăng cai "tổ chức" tại nhà anh ta.

Mấy ngày trôi qua, ai cũng có công việc riêng tư nên không gặp nhau... Trong thời gian này tôi nhận được nhiều tin nhắn qua mạng của các Thầy, bạn thời đi học chúc mừng sinh nhật kèm theo nhiều hình ảnh đẹp mắt, rất cảm động... Với anh em mình, chỉ có anh Đinh ngọc Hữu từng là đồng môn khóa đàn anh ở trường KTĐN, cũng tham gia sinh hoạt trên trang mạng của trường cũ nên cũng đọc được các lời chúc mừng tôi, anh cũng có một tin nhắn chúc mừng chứ thực sự không biết ngày sinh nhật tôi là ngày nào. 

Sáng 31/8 vẫn là một ngày như mọi ngày đối với tôi, không nói gì với người thân trong nhà về ngày này, chỉ tự chúc mừng mình lặng lẽ trong tâm trí nhưng khá nôn nao về việc gặp nhau hôm nay với các bạn... Khoảng gần 3 giờ chiều, Thưởng điện thoại nói xe máy đứa con mượn đi chưa thấy về nên sẽ đi xe... đạp xuống nhà tôi rồi đi chung xe máy với tôi lên nhà Thắng; tôi nói làm chi cực rứa, tôi chạy xe lên nhà bạn để chở đi rồi chở về chứ đi xe đạp chi cho mệt. Thưởng ậm ừ rồi nói thôi để xem lại... Đinh ninh sẽ nhậu  nhà Thắng, nên tôi chạy xe lên đón Thưởng, ai dè khi gần tới nơi thì thấy Hy đang chạy cùng hướng phía trước bèn tăng tốc chạy lên hỏi đi mô đây, nghe anh ta nói lên nhà Thưởng chđi mô nữa tôi ngạc nhiên hỏi lại sao nói là nhậu ở nhà Thắng mà sao lại lên đây, Hy đáp Thắng đang chạy lên Thưởng, nhà Thắng kẹt vì có bà con bên v vô chơi rồi, Thắng chở em vợ lên đây nữa. Thì ra vậy, mình chạy lên đón Tởng hóa ra là đến điểm hẹn mà không biết, cũng thú vị vì bất ngcho ngày sinh nhật của mình!
 
Tới nhà Thưởng được chừng mươi lăm phút thì Thắng và em vợ đến. Cả nhóm sắp xếp chổ ngồi nhậu bên hành lang nhà Thưởng cho thoáng mát... Các món nhắm do Thắng và Thưởng chuẩn bị cũng đơn giãn như đã bàn trước, nhìn cũng bắt mắt (xem trong video). Thưởng mở nhạc trên internet vừa đủ nghe làm nền cho buổi nhậu một chút không khí êm dịu đầy thú vị với những ca khúc quen thuộc. Ngoài một thùng Larue chai ra, còn một chai rượu ngâm mật nhân của chủ nhà cũng được san sẻ mỗi người vài ba ly nhỏ, kể cả tôi cũng "mần đại" được hai ly và "chữa cháy" bằng bia thiệt ngon lành!!!

Không khí vi vẻ của buổi nhậu càng thêm hào hứng khi Trí, em vợ của Thắng cũng hòa nhập rất nhanh vì đã biết một số bạn hữu của chúng ta ở Huế, biết  cả giai thoại buồn và đau lòng mà cũng vui vui về bạn Ngô Đình Trà (mà Trí gọi là "Trà riệu" theo giọng Huế của anh) vì hôm đó cùng đi với Thắng tới chơi với các bạn. Tri là người hoạt bát, nói chuyện cũng vui nên ai cũng thấy hứng thú để uống... Một khoản khó có thể thiếu trong những dịp như thế này là hát hò; Trí cũng thích hát và hát nghe cũng được lắm nên xen kẻ giữa những lần cụng ly, những câu chuyện về bạn hữu với cuộc sống hiện tại là những bài hát tiền chiến, tình cảm cũ đã thấm sâu vào lòng những người như chúng ta, được cất lên nhẹ nhàng vừa đủ nghe do Trí  khởi xướng, rồi mọi người hát theo với nhịp gõ muổng đũa điệu nghệ của Trí.

Trong lúc chuyện trò, bạn Thắng có nhắc đến anh Trọng "chầu văn" ở Huế, thế là Trí cũng chơi luôn một khúc chầu văn đúng chất giọng của Huế với sự phụ họa của bạn Hy gõ nhịp đũa rất nhịp nhàng (xem video ở dưới). 

thật lòng, đây là lần được bạn hữu tổ chức mừng sinh nhật quá đạt đối với tôi!

Mời xem hai đoạn video ngắn dưới đây, cho vui thôi, chứ chất lượng hình ảnh và âm thanh hổng được như người chuyên nghiệp, nhưng dẫu gì thì cây nhà lá vườn cũng thích hơn phải không các bạn?
                                           
                                          


____________________________________________________________________